Trận chiến Phúc Điền, Bát Tráng Sĩ của Hồng Hưng chiến đấu với liên minh Đông Anh và Độc Xà hơn 2000 người. Đây là một trong những phân đoạn bi tráng nhất mà tôi từng thấy trong nhiều tác phẩm. Nó mang lại cảm giác cảm khái như ngày xưa đọc Thủy Hử khi từng hảo hán Lương Sơn Bạc lần lượt bỏ mình, như xem Thất Tử đi Lục Tử về của Dương Gia quân tử trận hay cảnh Tiêu Phong đâm lưỡi đao răng sói vào lồng ngực mãi mãi nẵm xuống ở Nhạn Môn Quan đổi lại thái bình cho bách tính hai nước Liêu Hán.
“Cổ Hoặc Tử” không đơn thuần chỉ toàn là máu của bạo lực mà máu đó còn là của tình nghĩa huynh đệ trong giang hồ. Trần Hạo Nam một mình một kiếm liều mạng đến Phúc Điền phá liên minh của kẻ thù Đông Anh và Độc Xà, hắn biết hắn đang đi tìm con đường chết, hắn muốn dùng cái mạng của hắn đổi lại một chút gì đó lợi ích cho bang hội.
Trần Hạo Nam quên mất mình còn bạn bè, còn những anh em vào sinh ra tử, họ âm thầm đi sau hắn, hắn đi chết, họ cũng cắn chặt răng tìm đến cửa địa ngục lội máu cứu hắn trở lại. Tám mãnh nhân của Hồng Hưng xông vào địa bàn liên minh hơn 2000 người của Đông Anh và Độc Xà, chỉ có thân xác máu thịt và bầu nhiệt huyết trùm trời đất. Chết, vì huynh đệ có gì đáng sợ? Chết, nghĩa khí trường tồn mãi ngày sau, có gì nuối tiếc?
Thái Tử cả cuộc đời chiến đấu, hắn là Chiến Thần không chỉ của Hồng Hưng mà là Chiến Thần vô địch cả xã hội đen Hong Kong cuối cùng cũng vì chiến mà chết. Thái Tử không muốn sống bình yên, cuộc đời của hắn phải có những kích thích nơi đầu gươm mũi kiếm, hắn thà chiến tử sa trường chứ không chết già trên gường bệnh. Hắn đã từng được sống yên bình tại một thành phố nhỏ với người phụ nữ hắn thương yêu, nhưng hắn đã nhận ra cuộc sống đó không phải dành cho hắn, hắn là người giang hồ, giang hồ mới chính là cuộc sống ưa thích của hắn.
Bạn đang đọc: Người trong giang hồ – Lãng Ca
Thái Tử không mưu ma chước quỷ, không thủ đoạn hèn nhát, hắn là hiện thân của một trang thiết hán dùng nắm đấm để bình thiên hạ. Bôn Lôi Hổ Diệu Dương của Đông Anh giết bè bạn hắn, ám sát hắn, hắn tức giận truy sát Diệu Dương, Diệu Dương thách đấu cả bang hội, Thái Tử không chần chừ hẹn quyết đấu 500 người mỗi bên, tạo nên cuộc thanh toán giao dịch ác liệt nhất lịch sử vẻ vang từ trước đến nay của xã hội đen Hong Kong : Hỏa Thạch Châu. Long Đầu Hồng Hưng Tưởng Thiên Sinh phản đối trận chiến này, bạn thân Trần Hạo Nam khuyên hắn suy nghĩ lại, hắn bỏ lỡ thôi thúc 12 Chưởng Đà Nhân Hồng Hưng tham gia. Con người của Thái Tử đại loại là vậy, khi đã làm việc gì hắn quyết tâm đến sắt đá cũng mòn, cũng như khi quyết định hành động cùng 7 người bạn bè thân máu thịt liều mạng đi cứu Trần Hạo Nam, hắn không chần chừ một giây .
Thái Tử xả thân giữa muôn trùng vây của 2000 người, trước mặt là Địa Trung Hải võ lực còn vượt trội hắn nhưng hắn không một chút kinh sợ. Hắn đổ những giọt máu cuối cùng trong người, rồi nằm xuống, hắn nhìn Trần Hạo Nam ở đằng xa với muôn vàn ý nghĩ, đến câu nói :”A Nam, Tao đi trước một bước”, hắn cũng không còn đủ sức để nói nữa rồi. Thái Tử bỏ lại vợ yêu cùng đứa con vài tháng tuổi, có khi nào hắn có ước muốn lại làm một người bình thường, chăm lo vợ con, dạy dỗ đứa con trai lớn lên từng môn võ nghệ mà hắn đã học trong cuộc đời?
Đại Thiên Nhị một đời chỉ là số 2, hắn biết hắn mãi mãi đi sau đàn anh Trần Hạo Nam. Có lúc hắn tức giận bản thân, có lúc hắn kiên cường tiếp bước đến cùng, nhưng chẳng để làm gì nữa, máu của người thân trong gia đình và bè bạn đã đổ vì hắn quá nhiều. Hắn là người có tình có nghĩa. Hắn bỏ lỡ nỗi nhục của vợ, hắn trở thành một người chồng, người cha tốt chăm nom bảo phủ cho mái ấm gia đình nhỏ, có lúc chuyện giang hồ so với hắn đã trở thành xa xôi. Nhưng vì nghĩa khí với Trần Hạo Nam, hắn đành từ bỏ toàn bộ, hắn ra đi để lại mái ấm gia đình nhỏ. Hắn vốn không có sự lựa chọn .
Hôi Cẩu từ nhỏ đến lớn luôn bị người đời khinh ghét, xa lánh, không ai coi trọng hắn chỉ duy nhất Trần Hạo Nam. Nam Ca đề bạt hắn làm Chưởng Đà Nhân của Hồng Hưng, dạy hắn làm người lớn, nhìn ra tài năng của hắn, nâng đỡ hắn, là người duy nhất hắn kính trọng trên đời. Hôi Cẩu cũng giống như Thái Tử dùng nắm đấm để giải quyết mọi việc, hắn chỉ phục mỗi mình Trần Hạo Nam và cả cuộc đời sau này của hắn chỉ để trung thành, vâng lời và bảo vệ Nam Ca của hắn. Tiểu Tiên vợ hắn dạy con trai tập nói, hắn bảo gọi “cha nuôi đi con”, hắn muốn câu đầu tiên của con trai hắn là gọi Trần Hạo Nam, Nam Ca là thần tượng suốt đời hắn. Ngưu Lão bất công với hắn khi cho danh xưng Hồng Hưng Đả Tử Vương dành cho Y Kiện, quên mất rằng Hôi Cẩu cũng là kẻ gan dạ, đấu chí bậc nhất.
Xem thêm: Lê Trương Hải Hiếu: Kẻ phóng đãng!
Ở Hỏa Thạch Châu giữa ngàn người chém giết, Hôi Cẩu là kẻ xông pha lấy thân bảo vệ đồng môn, tiến lên chém địch giết tướng hung hãn nhất. Hắn chịu đau đâm chết Trường Tam kẻ có võ lực đứng đầu Thủy Linh Thập Kiệt, hắn cứu sống Cô Cô Tử bên quân Đại Phi, hắn bảo vệ quân Hàn Tân. Khi Bôn Lôi Hổ Diệu Dương bắt sống Thập Tam Muội uy hiếp tất cả mãnh nhân của Hồng Hưng, sét đánh bất ngờ khiến Trần Hạo Nam, Hàn Tân, Thái Tử….đều bất lực, chỉ có Hôi Cẩu thân mang trọng thương từ xa một người một đao lao đến chém đầu Diệu Dương. Cũng chính Hôi Cẩu liều mạng giữa vòng vây dày đặc của đàn em A Dạ, một thân giữa đao gươm súng đạn, cõng trên lưng Hạo Nam đã kiệt sức ngất đi chạy thoát. Câu nói của hắn trở nên bất diệt về lòng trung thành và dũng cảm :”Cố lên Nam Ca, A Cẩu đến cứu anh đây”.
Hôi Cẩu sau cuối cũng chết ở trận Phúc Điền, trong vòng vây của 2000 người hắn không kiệt sức nhưng bị Địa Trung Hải một đao xẻ đôi thân thể. “ Chó săn chôn trên núi ”, cuộc sống Hôi Cẩu đã chết vì chiến đấu. Nửa đời trước hắn bị người ta khinh thường, nửa đời sau hắn được người ta ca tụng vì chiến đấu. Hắn nằm xuống cùng với những đồng đội Hồng Hưng, hắn chết để bảo vệ Nam Ca của hắn. Có lẽ hắn không có gì phải ân hận .
Sơn Hạ Trung Tú theo đuổi lý tưởng riêng của hắn : hắn muốn trở thành một người vĩ đại như Lập Hoa Chánh Nhân, hắn muốn được Lập Hoa thừa nhận con người hắn đã trở nên tốt đẹp hơn xưa. Sơn Hạ Trung Tú vốn không tương quan đến Hồng Hưng, hắn vốn không cần đến Phúc Điền chịu chết cùng 7 người kia nhưng hắn đang đóng vai của Lập Hoa Chánh Nhân, hắn biết nếu Lập Hoa đại ca ở vào trường hợp này sẽ không khi nào bỏ rơi bè bạn. Đến lúc cận kề sinh tử, hắn thừa nhận với thiên hạ hắn là Sơn Hạ Trung Tú chứ không phải Lập Hoa dù biết rằng nếu nói là Lập Hoa hắn sẽ được thả đi. Trần Hạo Nam cũng hét lên nói dối hắn là Lập Hoa để kỳ vọng hắn được sống. Nhưng hắn chọn con đường chết, Lập Hoa cũng thế, Sơn Hạ cũng thế, ngày ngày hôm nay hắn quyết tử không quay đầu. Sơn Hạ Trung Tú mãi chạy theo Lập Hoa Chánh Nhân nhưng vào thời gian sau cuối cuộc sống, hắn đã là chính hắn .
Sinh Phiên ban đầu là một kẻ tiểu nhân tự tư tự lợi, hắn vốn không có nghĩa khí, không có bạn bè anh em sống chết, đến ngay gã đàn em thân thiết nhất cũng sẵn sàng bán đứng dồn hắn vào chỗ chết. Nhưng hắn đã thay đổi, hắn và Y Kiện bị Địa Trung Hải phục kích, hắn chạy trốn gọi viện quân. Đó là điều làm hắn ân hận suốt cuộc đời dù chẳng một ai trách hắn. Lương tâm hắn tự thức tỉnh, hắn trách bản thân thiếu nghĩa khí, không dám xông vào cùng chết với Y Kiện. Đến khi tất cả Chưởng Đà Nhân đồng lòng liều mạng đi cứu Trần Hạo Nam ở Phúc Điền, tất cả nhìn hắn ái ngại, họ cho rằng đến giờ này ai không muốn đi vẫn có thể bỏ về. Sinh Phiên tức giận, hắn muốn làm một kẻ nghĩa khí, dù chỉ một lần trong đời. Cuối cùng hắn đã làm được dù phải trả giá bằng cả mạng sống. Ở thế giới bên kia hắn đã có thể mỉm cười khi thế hệ sau nhắc đến hắn là nhắc đến một trong những tráng sĩ hy sinh oanh liệt, đầy nghĩa khí chứ không phải một Sinh Phiên tham sống sợ chết.
Diệc Long là nhân vật xuất hiện ngắn ngủi, chỉ để làm nền trong bức tranh bi tráng Phúc Điền nhưng cũng đủ đến người ta nhắc đến nghĩa khí của hắn. Hắn sống đơn giản nhưng trọn vẹn chữ “nghĩa”. Trần Hạo Nam đề bạt giúp đỡ làm Chưởng Đà Nhân, đến khi Trần Hạo Nam có chuyện, hắn không một cái nhíu mày, sẵn sàng xả thân vì nghĩa. Hắn có thể không phải nhân vật được nhắc đến ở bất cứ một phương diện gì dù là chiến lực, tâm kế, thanh danh….nhưng có sao đâu. Người bình thường như hắn cũng đã làm được chuyện phi thường, dù phải trả bằng mạng sống. Trong trận Phúc Điền, Bát Tráng Sĩ đó, Diệc Long đứng tên sừng sững.
Trong Bát Tráng Sĩ ở trận Phúc Điền, dù Trận Hạo Nam và Đại Phi như mong muốn sống sót cũng phải trả một cái giá quá lớn, nỗi đau đớn vì huynh đệ bỏ mình sẽ đi theo họ suốt cuộc sống. Máu đổ quá nhiều và chưa khi nào ngừng lại, bức tranh giang hồ là thế .
Source: https://www.doom.vodka
Category: Tin tức
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.