> Tuyên bố chung hai nguyên thủ Việt Nam và Hoa Kỳ
Bạn đang đọc: Mỹ, Trung, Nga đang ‘chơi bài’ gì ở Biển Đông?
Mỹ liên tục khẳng định chắc chắn vai trò siêu cường duy nhất và duy trì tác động ảnh hưởng ở khu vực châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương, Trung Quốc lúng túng vứt bỏ kế hoạch giấu mình chờ thời, Nga chẳng chịu khoanh tay đứng ngoài. Sang thế kỷ 21, trọng tâm dân số và kinh tế tài chính đã chuyển sang châu Á và những TT dân cư lớn được ngăn cách bởi lãnh hải hơn là chủ quyền lãnh thổ. Chiến tranh trên đất liền tác động ảnh hưởng tới dân thường trong khi xung đột trên biển hoàn toàn có thể chỉ đơn thuần là những phép tính toán về cán cân giữa những bên.
‘Kẻ mạnh làm những gì đủ sức, kẻ yếu phải chịu’
Robert D. Kaplan, chuyên viên hạng sang của Trung tâm An ninh Mỹ Mới và cũng là thành viên của Ủy ban Chính sách Quốc phòng thuộc Bộ quốc phòng Mỹ nhận định và đánh giá căng thẳng mệt mỏi trên Biển Đông không nhất thiết sẽ dẫn tới xung đột. Tuy nhiên, Trung Quốc sẽ theo mục tiêu : ” Kẻ mạnh làm những gì họ đủ sức làm và kẻ yếu phải hứng chịu những gì họ phải hứng chịu ”. Thủy quân lục chiến Trung Quốc tập trận chiếm đảo. Cuộc đấu tranh giành lợi thế ở Tây Thái Bình Dương không nhất thiết tương quan tới xung đột vũ trang mà gần như sẽ xảy ra một cách thầm lặng trên những vùng biển trống với thực trạng dần gật đầu sức mạnh kinh tế tài chính và quân sự chiến lược tăng chậm và chắc mà những nhà nước có được trong suốt quy trình lịch sử vẻ vang. Vùng biển to lớn ở Đông Á cũng là rào cản so với những đại chiến khi mà vận tốc nhanh nhất của tàu chiến hiện chỉ đạt 35 hải lý. Đây là điều khiến thế kỷ 21 có nhiều thời cơ tránh được đại chiến so với thế kỷ 20. Tranh chấp trên Biển Đông không hề mang tính triết lý mà chỉ đơn thuần là logic đối sánh tương quan lực lượng và đặc biệt quan trọng là chủ nghĩa dân tộc bản địa. Sự hiện hữu của Mỹ tại Châu Á Thái Bình Dương – Thái Bình Dương đang giúp giữ nguyên thực trạng trên biển. Mỹ sẽ vẫn giúp bảo vệ thực trạng ” không thuận tiện ” tại Biển Đông trong thời hạn trước mắt và ” số lượng giới hạn sự hung hăng của Trung Quốc ở mức hầu hết trên map ”. Vị trí của Trung Quốc ở vùng Biển Đông lúc bấy giờ tương tự như như vị trí của Mỹ ở vùng biển Caribe hồi thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20. Biển Đông là sân sau của Ấn Độ Dương, nơi Trung Quốc cũng muốn có sự hiện hữu thủy quân để bảo vệ đường luân chuyển nguyên vật liệu từ Trung Đông. Sức mạnh ngày càng tăng của Trung Quốc và vị thế vai trò của Mỹ ở châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương hoàn toàn có thể là nguồn gây không ổn định khi hai siêu cường này có xung đột về quyền lợi. Mỹ nên hướng vai trò của họ ở châu Á tới sự cân đối, thay vì áp đảo.
‘Biển Đông không phải là hồ của Trung Quốc’
Kim Holmes, cựu Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ và là Phó quản trị Heritage Foundation nghiên cứu và phân tích : Việc Trung Quốc công bố chủ quyền lãnh thổ so với gần như hàng loạt vùng biển và hòn đảo tại Biển Đông không phải là điều mới mẻ và lạ mắt. Tuy nhiên, đáng ngại là gần đây Bắc Kinh đã trở nên hung hăng hơn khi nước này nhiều lần xâm phạm vào vùng Philippines, Nước Ta công bố chủ quyền lãnh thổ. Trung Quốc không chỉ coi Biển Đông đơn thuần là vùng độc quyền mà còn coi đây là yếu tố chủ quyền lãnh thổ. Hải quân Trung Quốc trước đây tập trung chuyên sâu vào Đài Loan thì nay có thêm mục tiêu nữa là bảo vệ bảo mật an ninh vùng biển gần với những hòn đảo của Nhật Bản, dọc theo chuỗi Ryukus, qua Đài Loan và Philippines tới eo biển Malacca, trong đó gồm có cả Biển Đông. Nhằm đạt được tiềm năng trên, Trung Quốc cần hạn chế cánh tay của thủy quân Mỹ, không cho tiếp cận với vùng biển quốc tế. Nếu đạt được tiềm năng này, Mỹ và những lực lượng khác sẽ khó trợ giúp Đài Loan, Nhật và Philippines một khi bị tiến công. Tàu chiến hạm đội Thái Bình Dương của hải quân Nga cập cảng Tiên Sa trong chuyến thăm Việt Nam, tháng 5/2011.
Mặc dù vẫn còn mạnh mẽ, hải quân Mỹ có vẻ đang yếu dần đi và Trung Quốc hiểu điều này. Bên cạnh đó, Biển Đông, Hoa Đông và Hoàng Hải gần với lãnh thổ Trung Quốc hơn. Do vậy, hải quân Trung Quốc có thể tập trung vào việc kiểm soát các vùng biển lận cận.
Mỹ không hề để Trung Quốc gây nguy hại tới cam kết của mình với liên minh hoặc can thiệp vào quyền đi lại tại vùng biển quốc tế. Kim Holmes nói Trung Quốc không có quyền coi Biển Đông là của họ. Vật cản đa phần so với tham vọng của Trung Quốc là thủy quân Mỹ. Cho dù công bố của Trung Quốc về những vùng biển gần sẽ gây ra sự cạnh tranh đối đầu với Mỹ hay không vẫn là câu hỏi bỏ ngỏ. Tuy nhiên, Trung Quốc cần biết rằng bất kể nỗ lực nào của họ nhằm mục đích biến hóa lại luật lệ và biến khu vực này thành vùng độc quyền của mình sẽ gặp phải sự chống đối của Mỹ.
Nga mới là mối họa lớn của Trung Quốc tại Biển Đông
Dưới đầu đề như trên, mạng Liên hợp tảo báo (Trung Quốc) từng đăng bài của Tiết Lý Thái, nghiên cứu viên Trung Quốc tại Trung tâm an ninh và hợp tác quốc tế Đại học Stanford (Mỹ), cho rằng chính sách của Mỹ có lợi cho việc duy trì bảo vệ lợi ích hiện trạng tại quần đảo Trường Sa của những người nhanh chân đến trước, khiến những kẻ đến sau ở vào thế khó, đành bó tay hết cách, cũng lại phải hướng đến đảm bảo hòa bình, ổn định ở khu vực Biển Đông.
Ngoài các nước ASEAN thì kẻ nhanh chân đến trước tại Biển Đông lại là Nga chứ không phải Mỹ. Trong thập kỷ 1980 của thế kỷ trước, Liên Xô cũ kết hợp với Việt Nam thành lập công ty góp vốn, cùng liên thủ khai thác dầu khí ở Biển Đông.
Tờ báo Trung Quốc nhận định và đánh giá Nga hợp tác với Nước Ta vừa có quyền lợi bảo mật an ninh vừa có quyền lợi kinh tế tài chính, bởi Nga được san sẻ quyền lợi kinh tế tài chính to lớn tại Biển Đông. Nga đã trở thành chỗ dựa lớn của hội đồng kinh tế tài chính do Nước Ta link với những cường quốc trên quốc tế tạo nên trên yếu tố Biển Đông. Và như vậy dễ thấy rằng tại sao trong những năm gần đây Nga lại chấp thuận đồng ý bán cho Nước Ta những trang bị vũ khí đời mới lợi hại chuyên dùng cho xung đột tại Biển Đông với mức tặng thêm lớn hơn nhiều so với Trung Quốc. Cuối năm 2011, loạt máy bay chiến đấu Su hoàn tất giao hàng. Cuối năm 2013, ngoài những tàu ngầm lớp Kilo, những vũ khí đời mới lợi hại này sẽ trong bước đầu hình thành sức chiến đấu. Nga và Ấn Độ còn đang đảm nhiệm việc đào tạo sĩ quan cho những tàu ngầm này. Liên hợp tảo báo nghiên cứu và phân tích thái độ can thiệp của Mỹ là nhằm mục đích tăng cường trao đổi qua lại với ASEAN, Nhật Bản và Úc, còn việc ủng hộ ASEAN thì vẫn xoay quanh liên minh truyền thống cuội nguồn là Philippines, việc ủng hộ một số ít vương quốc khác như Nước Ta đa phần vẫn chỉ dừng lại trên mặt phẳng ngoại giao. Còn Nga thì nâng đỡ Nước Ta bằng hành vi thực tiễn. Hiện nay, Nga ngoài mặt vẫn giữ thái độ tươi cười với Trung Quốc, trong ngoại giao thì ” nói ý cay bằng lời ngọt ”, trong hành vi thì chỉ làm không công bố. Tờ báo này quả quyết theo diễn biến tình hình Biển Đông lúc bấy giờ, một khi xảy ra xung đột thì hàng loạt vũ khí sắc bén mà quân đội Nước Ta sử dụng là của Nga chứ không phải của Mỹ.
Mỹ lo bị đẩy khỏi Biển Đông và Đông Á
Trang mạng Liên hợp Buổi sáng ( Nước Singapore ) nhắc lại công bố của Đô đốc Mullen : ” Mỹ sẽ không rời khỏi Biển Đông. Mấy chục năm lại đây, sự xuất hiện lâu bền hơn của chúng tôi ở khu vực này là rất quan trọng so với những liên minh của chúng tôi và sẽ liên tục là như vậy ”. Đúng như những gì Mullen nói Mỹ đã sớm xuất hiện ở khu vực châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương. Cách đây không lâu, khi đoàn đại biểu hai nước thực thi hội đàm ở Hawaii, phía Mỹ còn ưu tiên sắp xếp cho phía Trung Quốc thăm quan Đài tưởng niệm chiến hạm Arizona. Dụng ý của phía Mỹ không ngoài việc muốn chứng tỏ với những vị khách Trung Quốc rằng sự sống sót của Mỹ ở khu vực châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương là có địa thế căn cứ lịch sử dân tộc. Không ai hoàn toàn có thể phủ nhận được những góp sức lịch sử dân tộc của Mỹ so với khu vực châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương. Tới nay, lại càng không ai hoàn toàn có thể coi nhẹ sự sống sót của Mỹ ở khu vực này. Nhưng Trung Quốc cho rằng điều đó không có nghĩa là Mỹ hoàn toàn có thể muốn làm gì cũng được. Trung Quốc chỉ kỳ vọng Mỹ liên tục phát huy vai trò giữ gìn độc lập không thay đổi, bảo vệ chính nghĩa ở khu vực châu Á-Thái Tỉnh Bình Dương như đã làm trong lịch sử vẻ vang.
Nỗi sợ hãi thực sự của Mỹ là việc Trung Quốc tìm cách buộc Mỹ rời khỏi Biển Đông và toàn bộ khu vực Đông Á. Xuất phát từ suy nghĩ này, Mỹ liền xuất hiện trong tranh chấp Biển Đông với vai trò của người thứ ba “công bằng”. Xem xét tình hình hiện nay, người ta có thể rút ra một số đánh giá sau: Thứ nhất, trong vấn đề tranh chấp lãnh thổ Biển Đông, Mỹ thông thường không thể giao chiến với tư cách của một nước liên quan trực tiếp. Thứ hai, do thực lực của Trung Quốc tương đối lớn và Trung Quốc và Mỹ tồn tại sự cạnh tranh chiến lược, nên Mỹ thông thường nghiêng về phía nước nhỏ trong khu vực có tranh chấp với Trung Quốc. Thứ ba, trong bối cảnh không thể ra mặt với danh nghĩa một bên tranh chấp, biện pháp khả thi nhất để Mỹ dính líu vào cuộc đấu ở Biển Đông chính là mượn cớ quan tâm sâu sắc tới an ninh và tự do đi lại trong khu vực này. Thứ tư, do bản thân không dính líu tới tranh chấp chủ quyền Biển Đông, nên Mỹ chỉ có thể can dự vào vấn đề này trong tư cách là “kẻ hòa giải” – nhân vật thứ ba.
Bốn điểm nêu trên vừa là những điều kiện cơ bản mà Mỹ có cũng như vị thế cơ bản mà Mỹ đứng trong cuộc đấu Biển Đông, vừa là bố cục cơ bản mà cuộc cạnh tranh chiến lược Trung-Mỹ phải triển khai. Trong những điểm nêu trên, Trung Quốc đã nhận thấy sự khác nhau về vị thế của Bắc Kinh và Washington trong vấn đề Biển Đông, lấy đó làm xuất phát điểm đề ra phương án hành động của mình.
Theo QPAN
Theo Đăng lại
Source: https://www.doom.vodka
Category: Game bài
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.